Bay lượn thử nghiệm
TruyÖn ng¾n cña TrÇn ChiÕn
TruyÖn ng¾n cña TrÇn ChiÕn
B×nh r¬i vµo tr¹ng th¸i bøt røt. Ngøa ng¸y v« kÓ, trong t©m lÝ. Như ngưêi lë nưíc g·i nhiÒu th× trÇy da, choÐt loÐt, mµ kh«ng g·i th× ho¸ ph¸t ®iªn. Lµ bëi v× chuyÖn l¹i ®Õn tõ mét trong nh÷ng c¶i tiÕn cña anh. Anh ®· gi·y giôa ®Ó lµm bít ®i chõng nµo nh÷ng ®iÒu anh thÊy rÊt chi cha æn trong trêng m×nh, réng h¬n lµ trong bé m¸y gi¸o dôc ®ang vËn hµnh ngon trín cña ®Êt níc. C¶i tiÕn hay c¶i lïi ch¼ng biÕt, giê th× ®iÒu bÊt æn l¹i tß tß xuÊt hiÖn tõ ngưêi b¹n anh quý b¸u, cã chiÒu nÓ phôc, anh ®· cưu mang, che ch¾n. Mµ l¹i kh«ng thÓ tr¸ch mãc, ®óng ra lµ khã bÒ tr¸ch mãc h¾n. Khi xÐt ®o¸n nh÷ng trß h¾n lµm víi mét th¸i ®é nưíc ®«i, anh kh«ng thÓ kh«ng cã chót thÝch thó.
Nhưng anh lµ hiÖu trưëng. Anh ph¶i chÞu tr¸ch nhiÖm.
TÊt c¶ xuÊt hiÖn tõ mét nhËn xÐt cña B×nh, vÒ t×nh tr¹ng tån t¹i l©u nay trong c¸i nghÒ trång ngưêi nµy. §ã lµ quan hÖ gi÷a gi¸o viªn, ngưêi ®µo t¹o, d¹y dç, víi häc sinh, vµ ®»ng sau lµ gia ®×nh chóng. RÊt kh«ng d©n chñ. Gi¸o viªn cø ph¸n xÐt, vu«ng trßn thÕ nµo mÆc lßng, kh«ng thÓ c·i. Ch¼ng ®ång ý vÒ mét bµi chÊm sai, vÒ mét sù hiÓu nhÇm , cø lµ ph¶i d»n l¹i con ¬i, thÇy c« Êy thÕ nhưng l¹i cho con lªn líp hay kh«ng ®Êy. Vµ 20 th¸ng 11, tÕt lÔ cø ph¶i ®Õn c¶m ¬n c¶m huÖ, mong mái víi quµ c¸p n÷a. Mµ thÇy c«, anh biÕt chø, ®©u ph¶i nh÷ng ngưêi m¸y mÉu mùc, víi bao nhiªu thiªn tÝnh, hay ho còng hÕt mùc mµ hÑp lßng hÑp d¹ còng thËt ®Õn ®é. Ai chø anh sao kh«ng biÕt nh÷ng bùc däc, nÝn nhÞn cña phô huynh ®èi víi c« v¨n nµy t×m mäi c¸ch ®Ó trß ph¶i ®Õn líp häc thªm cña m×nh, thÇy to¸n nä ra ®Ò kiÓm tra cho mét líp ngoµi giê, ch¹y x« ®Õn mét líp ngoµi giê kh¸c råi nh¶o vÒ chèn cò thu bµi. Vµ c« gi¸o dôc c«ng d©n còng ch¶ kÐm, phô huynh nµo kh«ng th¨m nom ®Çy ®ñ th× giê hån m«n phô. Tõ c¸i nhËn xÐt vu v¬ tai h¹i Êy, B×nh ®Ò ra mét biÖn ph¸p: vµo cuèi mçi häc k× lÊy ý kiÕn cña phô huynh ®ãng gãp cho gi¸o viªn, kh«ng cÇn ghi ®Ých danh. Gäi lµ ®Ó tham kh¶o th«i. Anh thõa biÕt nh÷ng ph¶n øng cña gi¸o viªn. Anh kh«ng t«n träng, kh«ng b¶o vÖ chóng t«i. Anh ®¸nh thøc nh÷ng Èn øc cña phô huynh, sÏ kÌm theo v« vµn ®ßi hái v« lÝ cho mµ xem. B×nh võa lµm võa dß dÉm sù ph¶n øng.
“Vô gÆt d©n chñ” ®Çu tiªn ®· kÕt qu¶ kh«ng ngoµi dù liÖu cña hiÖu trëng. §a sè nhËn xÐt thu vÒ trïng víi ®¸nh gi¸ vÒ tõng ngưêi cña B×nh. Tû mû c©n nh¾c, nÕu thÊy cÇn, anh t×m c¸ch chuyÓn nh÷ng th«ng tin ®Õn “ ®ư¬ng sù ”. Nh÷ng ngưêi t×m c¸ch b¾t trß häc thªm ë líp cña m×nh ph¸t khïng nhưng gi¶m h¼n c¸c “thñ ph¸p” qu¸i quû. Ngưêi ®ưîc ngîi khen phÊn khëi, cµng hÕt lßng v× häc trß. Buån cưêi nhÊt lµ khi anh tñm tØm b¶o Thư, biÖt danh “B¸nh chưng “ v× vÎ ngoµi ôc Þch:”Em b¶o nhËn xÐt thÕ nµy th× chóng nã khã nãi qu¸ cßn g×…”. Ch¶ lµ còng thÝch biÕt ¶nh hưëng cña m×nh trong häc sinh, Thư cho chóng nã viÕt “ý kiÕn “ vÒ m×nh. PhiÕu thu vÒ cã hai l¸ lµm Thư næi giËn khi t¶ c« lµ “thanh m¶nh”, “nhÑ nhâm”. “Em kh«ng thËt thµ!”, c« l«i ®×nh lµm hai ®øa sî hÕt hån. §óng lµ chóng nã kh«ng thËt. Nhưng ®a phÇn kh«ng ®¶ ®éng ®Õn d¸ng vãc c« th× cã thËt kh«ng ? Chóng nã lµm sao t×m ®ưîc hai ch÷ “®Çy ®Æn” ®Ó thÕ cho c¸i Ên tưîng “thïng phi di ®éng”?. Mµ Thư, th× cßn bao nhiªu tai qu¸i, h¹n hÑp n÷a chø. “Lµm võa lßng c« mµ vÉn gi÷ ®ưîc trung thùc kh«ng dÔ ®©u!”, B×nh míi nãi cã thÕ mµ Thư ®· cã vÎ chÞu.
§iÒu kh«ng ån µo, chØ xuÊt hiÖn trong bốn l¸ phiÕu, nhưng lµm B×nh thó nhÊt, lµ vÒ To¹i, thÇy dËy v¨n. To¹i ®ưîc khen v× c¸ch dËy gîi më, ®Æt nh÷ng c©u hái ®Ó trß suy nghÜ råi cïng nhau ®èi ®¸p, x©y dùng bµi. Anh kh«ng ¸p ®Æt c¸c nhËn thøc cÇn thiÕt vµo häc sinh, nhng l¹i khiÕn chóng tù rót ra nh÷ng ®iÒu Êy, ®Ó råi kh«ng quªn n÷a. C¸ch c¶m thô vÒ nghÖ thuËt còng tinh tÕ. Trß thÝch giê thÇy To¹i v× kh«ng ph¶i chÐp nhiÒu vµ häc thuéc lßng như nhai r¬m.
C¸ch ®©y ba n¨m, vÒ mét chèn xa x«i, B×nh gÆp l¹i To¹i, ®ang dËy líp chuyªn v¨n ë trưêng tØnh. Håi ë trưêng sư ph¹m, To¹i häc kh«ng giái nhưng tá ra nhiÒu s¸ng t¹o, cã nh÷ng ý kiÕn rÊt ®éc lËp. “Tí muèn cËu cã chç thi thè, ®©y dï sao còng lµ tØnh”, B×nh c¸m c¶nh nãi, cËy côc l«i b¹n vÒ víi m×nh. Vµ b©y giê anh phÊn khëi lµ ph¶i. ¤ng b¹n l¬ m¬, cã vÎ Ýt chó ý ®Õn mäi sù bªn ngoµi Êy ch¶ mÊy lóc kh¼ng ®Þnh c¸ch nh×n ngưêi cña B×nh. Tæ v¨n ví ®ưîc ngưêi tµi, sang n¨m thø hai ®· cö To¹i dËy lò häc trß giái ®i thi quËn, lÌo c¶ gi¶i thµnh phè. Trưêng cã gi¶i th× tÝn nhiÖm t¨ng, quËn ®ưîc së ®¸nh gi¸ cao h¬n, tøc thÞ hiÖu trưëng lµ tay giµ, vµ h¼n nhiªn c¸i tiÕng l«i ngưêi vÒ kÕt bÌ c¸nh trong héi ®ång lµ thÞ phi, v« cí råi.
§ît thu phiÕu nhËn xÐt cuèi kú hai ®ang lµm B×nh ®au ®Çu. §iÒu tÖ h¹i nhÊt kh«ng ph¶i lµ dÑp yªn nh÷ng hÖ luþ cña vô viÖc trưíc m¾t, mµ nã ®Æt ra cho anh c©u hái: cã nªn tiÕp tôc cuéc thö nghiÖm d©n chñ nµy kh«ng, cã nªn bá cuéc thö th¸ch gi¸o viªn ®i chưa? Tøc thÞ, ®Æt l¹i, ®óng chç cò, häc trß vµ cha mÑ chóng vµo c¸i thÕ chØ ®ưîc nghe chø kh«ng ®ưîc nãi như mu«n ®êi. ¸c nhÊt lµ nã nÈy nßi tõ To¹i.
B¹n anh bÞ cã ba l¸ phiÕu phª b×nh, nhưng c¸c ý ®Òu chôm, vµ nªu nh÷ng ®iÒu khã kho¶ lÊp. §ã lµ sù chÓnh m¶ng khi gi¶ng mét bµi th¬ trong s¸ch gi¸o khoa, ®¸nh gi¸ nã ngoµi hµnh lang lµ “nghÖ thuËt rÊt thưêng, chưa tho¸t khái nh÷ng néi dung khÈu hiÖu”. LÇn kh¸c, To¹i ra ®Ò cho häc sinh giái chuÈn bÞ ®i thi quËn, chøng minh nhËn ®Þnh cña B., nhµ phª b×nh rÊt næi tiÕng. C¸i nhËn ®Þnh ®Õn lµ chèi, lò trß giái võa than phiÒn võa hïng hôc lµm. Khi gi¶ bµi thÇy ph¸n “nhËn ®Þnh sai mµ em nµo còng cè chøng minh”. “§ã lµ sù ®¸nh ®è. Häc trß kh«ng ®¸ng bÞ lõa như vËy. Ph¶i gieo vµo ®Çu chóng nh÷ng ®iÒu hoµn toµn ®óng chø!”, ba phô huynh ph¶n øng, nhÊt lo¹t cho lµ phư¬ng ph¸p thÇy To¹i ¸p dông l©u nay “cã c¸i g× lµm chóng t«i kh«ng yªn t©m”.
(còn tiếp)
(còn tiếp)
3 nhận xét:
TGQ nói về phương pháp học, nên tớ cao hứng đưa truyện này, có chút liên quan lên
Ông Tạ Quang Bửu bảo "đại học là tự học". Tự học thì có thể dẫn đến những kết luận "sai định hướng" của giáo dục nói riêng, tuyên huấn cho xã hội nói chung . Các nước họ chấp nhận những kết luận khác nhau, miễn là anh bảo vệ được cách dẫn đến đấy. Cho nên mới nhiều trường phái.
Trong trường hợp này người quản lý sẽ xử lý thế nào hả Quý? Vì cứ để nhà khoa học tranh luận thì biết bao giờ kết thúc...
Xứ ta không khuyến khích tự học, do đó ko có chuyện độc lập suy nghĩ. Toán lý có đáp số hay phương pháp gì đó. Nhưng văn thì làm thế nào chấm điểm chính xác? Và người Việt thực ra ko tự tin nhiều khi phiêu lưu tới kết luận khác, hệ quả của thiếu dân chủ hay tâm lý làng xã "dàn hàng ngang cùng tiến". Đấy là chưa kể những nguyên nhân đạo đức khi học và tiếp tục "nghiên cứu" mà LC nêu.
Từ lâu tớ thấy việc tiêu chuẩn hoá cán bộ về bằng cấp, đòi cấp sở chằng hạn, phải là tiến sĩ, là quá trình trí thức hoá lưu manh (trò mua bằng) song song với lưu manh hoá trí thức (thầy bán bằng). Nay thấy ông phó thủ tướng đồng môn với chúng ta hét câu 2 vạn tiến sĩ trong vài năm nữa, ngán quá. Vì thế thích thú nghe tin tp Đà Nẵng chi tiền, chi đất cho thạc sĩ tiến sĩ (tương đối thật) và từ chối tại chức. Phải rất rắn mới được.
Hoan hô Quý góp bài, dù xem trên bảng thì truy cập từ Đức hơi bị hiếm hoi. Chúng ta đã ở cái tuổi từng trải, có nhiều thứ đổ đi phí, "tổng hợp" lại trong một hình thức nào đó thì ko đủ sức. Nên cứ xắt thành mảnh mẩu san xẻ cho nhau là tốt lắm.
Nhưng font chữ gì thế này, tôi đã copy ra word rồi đổi font mà vẫn chịu, không đọc được.
phông VnArial, TCVN. Viết lâu rồi nên phông "lạc hậu"
Đăng nhận xét